16
Tôi và Hạc Cẩm Chi bắt đầu yêu nhau.
Đứa bé trong bụng có một gia đình trọn vẹn.
Tất cả những điều tốt đẹp này cứ như một giấc mơ.
Bụng tôi ngày càng to, Châu Lâm là người đầu tiên phát hiện ra tôi mang thai.
Cô ấy mở to mắt, che miệng: "Trời ơi trời ơi, Hà Dược cậu... con của ai? Cái tên Alpha nào độc ác thế?"
Tôi nói nhỏ lại: "Tạm thời không thể nói với cậu được."
Cô ấy mất cả buổi sáng mới tiêu hóa được chuyện này.
Buổi chiều, Hạc Cẩm Chi lấy cớ công việc, gọi tôi vào văn phòng của anh ấy.
Không ngờ vừa bước vào, anh ấy đã ôm tôi ngồi lên bàn làm việc, ghé vào tai tôi hỏi: "Lại ướt rồi phải không?"
Tôi: "..."
Khi tôi bước ra khỏi văn phòng của Hạc Cẩm Chi, toàn thân mềm nhũn.
Vừa ngồi vào chỗ làm, tôi đã thấy Hứa Hạo gửi một bức ảnh tôi đi khám ở bệnh viện vào nhóm chat của công ty.
Ngày hôm đó tôi mặc quần áo bó sát, bụng bầu lộ rõ.
Các đồng nghiệp xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán.
Toàn thân tôi lập tức lạnh đi.
Kể từ khi bị giáng chức, hắn ta hiếm khi gây rắc rối cho tôi nữa.
Châu Lâm mắng: "Hứa Hạo anh có bị bệnh không? Mau thu hồi đi."
Hứa Hạo đứng dậy khỏi chỗ làm, nhìn tôi với ánh mắt không có ý tốt: "Tôi đã nói rồi mà, dựa vào mình là Omega mà đi khắp nơi lên giường, bây giờ không biết mang thai con hoang của ai rồi!"
Tôi đứng dậy phản bác: "Con tôi không phải là con hoang!"
"Vậy cậu là một Omega độc thân lấy đâu ra con?"
Tôi vừa định nói thì thấy Hạc Cẩm Chi xuất hiện phía sau Hứa Hạo.
Anh ấy nói dõng dạc: "Là của tôi."
"Tôi là Alpha của Hà Dược, đứa bé trong bụng em ấy là của tôi."
"Sao, anh nói con của tôi là con hoang à?"
Văn phòng lập tức im lặng như tờ.
Sắc mặt Hứa Hạo tái nhợt.
"Hạc tổng, xin lỗi, tôi không biết..."
Hạc Cẩm Chi lạnh lùng nói: "Anh bị sa thải rồi."
Văn phòng rất nhanh lại trở lại bình thường.
Tôi nhận được tin nhắn dồn dập của Châu Lâm.
【Tớ có đang mơ không? CP của tớ không những không Be, mà còn có con rồi!】
【Hà Dược! Cậu giỏi lắm! Cậu làm chuyện lớn mà không nói một tiếng nào!】
【Cậu xứng đáng có một Alpha như Hạc tổng.】