Anh Ấy Muốn Cùng Tôi Có Một Mái Nhà

Chap 7

 

07

Khi gần ngủ, hơi thở của Hạc Cẩm Chi bắt đầu trở nên gấp gáp.

Tôi vội hỏi: "Hạc tổng, anh sao vậy?"

"Kỳ nhạy cảm đến sớm."

Tôi: "..."

Trên xe không có thuốc ức chế.

Hạc Cẩm Chi khó chịu, tôi cũng khó chịu.

Rõ ràng Omega mang thai sẽ không động dục, nhưng tôi bị ảnh hưởng bởi pheromone của anh ấy quá lớn, cũng bắt đầu có phản ứng.

Mùi bạc hà và mùi cam va chạm trong khoang xe.

May mắn là tài xế là Beta.

Ánh mắt nguy hiểm của Hạc Cẩm Chi nhìn về phía tôi.

Tôi vô thức che tuyến pheromone của mình lại.

Anh ấy cười một tiếng, nhẫn nhịn nói: "Tôi sẽ không làm gì cậu, chỉ là pheromone của cậu rất dễ ngửi, có thể cho tôi thêm một chút được không?"

Tôi vô thức giải phóng pheromone của mình.

Hạc Cẩm Chi nhắm mắt lại.

Tài xế đã mua thuốc ức chế về.

Sau khi tiêm xong, Hạc Cẩm Chi đã hồi phục rất nhiều.

Nhưng cả người cũng trở nên mệt mỏi.

Trên đường về phòng, mặt anh ấy đỏ ửng, không cho người khác đỡ, chỉ cho tôi đỡ.

Khi đưa anh ấy đến cửa phòng, tôi định rời đi.

Anh ấy mạnh mẽ kéo tôi vào phòng.

Còn mạnh mẽ cởi áo khoác của tôi ra, ôm chặt lấy.

Tôi ngây người, đây là hành vi làm tổ sao?

Tôi không vội rời đi, sờ trán anh ấy.

Nóng quá, bị sốt rồi.

Tôi đã chăm sóc Hạc Cẩm Chi suốt kỳ nhạy cảm của anh ấy.

Thật ra tôi cũng có chút ích kỷ.

Ở bên cạnh anh ấy, tôi không hề muốn nôn.

Trong thời gian này, anh ấy cứ lơ mơ, thường nói mê sảng.

"Hà Dược, cậu có bạn trai chưa?"

Tôi lắc đầu.

Anh ấy lộ ra nụ cười mãn nguyện, bắt đầu luyên thuyên:

"Cậu đừng hiểu lầm, đây không phải là quấy rối tình dục ở nơi làm việc, bây giờ là thời gian tan làm."

"Tôi chỉ quan tâm..."

Tôi chờ đợi câu tiếp theo của anh ấy.

Không ngờ anh ấy ngủ quên mất!

Tôi nhân lúc anh ấy ngủ say, lén lấy trộm một bộ đồ ngủ của anh ấy.

Tôi thấy hành lý anh ấy mang theo có mấy bộ đồ ngủ.

Thiếu một bộ chắc sẽ không bị phát hiện đâu nhỉ?

 

back top