Anh Ấy Thất Tín Rồi

Chap 3

 

3

Khi về nhà thu dọn hành lý, Tầm Dã gọi điện.

“Anh đang ở đâu?”

“Nhà.”

Em ấy cười một tiếng, rồi nói lớn với người bên cạnh, “Tôi đã nói rồi, anh ấy chắc chắn sẽ về nhà dọn dẹp.

“Anh ấy là người sống khép kín, cũng chẳng có bạn bè, thì còn có thể đi đâu được chứ?”

“Đã thua thì chuyển tiền đi!”

Tôi im lặng lắng nghe.

Trước khi Tầm Dã cúp máy, tôi hỏi, “Khi nào em về? Ăn một bữa nhé.”

Bữa cơm chia tay.

Mười mấy năm rồi, dù sao cũng phải kết thúc trong êm đẹp.

“Không rảnh.”

Giọng Tầm Dã rất nhạt, “Không phải nói chia tay sao?”

“Vậy em về lúc nào thì liên quan gì đến anh.”

“…Được rồi.”

Không ăn thì thôi.

Thật ra, tôi cũng chẳng có gì nhiều để thu dọn.

Căn nhà này là của bố Tầm Dã, không liên quan đến tôi.

Và tôi là người có vật chất thấp, bình thường cũng không mua sắm nhiều.

Thỉnh thoảng mở vài bưu phẩm, hầu hết đều là mua cho Tầm Dã.

Hai chiếc vali, gần như đã chứa đựng toàn bộ tài sản của tôi.

Nhìn căn phòng quen thuộc lần cuối.

Không hiểu sao lại nhớ đến đêm qua.

Tôi và Tầm Dã đã cãi nhau một trận kịch liệt nhất trong mấy năm qua.

Cuối cùng, em ấy nhướn mày nói, “Anh, em chỉ chơi bời thôi, anh làm loạn gì thế?”

“Lần nào cũng lấy chia tay ra dọa em, có thú vị không?”

“Xin anh đấy, anh là anh trai em, ngoài chơi ra thì còn có thể làm gì nữa, chẳng lẽ kết hôn sinh con à?”

“…”

Lòng có chút khó chịu.

Tôi tắt đèn, khép cửa lại.

Không ngoảnh đầu nhìn lại.

 

back top