Bạn Cùng Phòng Là Phú Nhị Đại Giả Nghèo

Chap 6

 

6

Chắc là vì có ý nghĩ trả thù và không vui, ngay tối hôm đó Tạ Cảnh Hằng đã trèo lên giường tôi.

Tiếng chơi game của Trần Quân truyền vào tai tôi.

Nhưng tôi không có thời gian để ý.

Tấm rèm giường che chắn mọi hành động của tôi và Tạ Cảnh Hằng.

Tạ Cảnh Hằng nở một nụ cười, mái tóc đã được vuốt ra sau.

"Anh ơi, anh tập kiểu gì thế?"

"Cơ ngực mềm thật, mông cũng vểnh nữa."

Nói xong, tay cậu ta men theo eo tôi rồi luồn vào cơ ngực.

Tôi nắm lấy tay cậu ta, đầu óc choáng váng.

Cũng không dám cử động quá mạnh, sợ giường sẽ rung.

"Tạ Cảnh Hằng, em... đủ rồi, đừng quá đáng."

Ánh mắt Tạ Cảnh Hằng u uẩn, cậu ta thản nhiên hỏi:

"Tống Ứng sờ được, em không được sờ à?"

Tống Ứng và cậu ta sờ kiểu gì mà giống nhau được chứ!

Tạ Cảnh Hằng cứ sờ lung tung rồi lại rụt tay lại.

Lại còn dùng móng tay cào! Dùng tay bóp nữa.

Mặt tôi đỏ bừng, một cảm giác ngứa ngáy cũng dâng lên.

Tạ Cảnh Hằng hoàn toàn kiểm soát tôi.

Cậu ta thổi khí vào miệng tôi.

"Anh ơi, em không muốn chỉ làm em trai."

Nói xong, cậu ta lại kéo tay tôi xuống phía dưới.

Nóng bỏng, tôi giật mình kháng cự cơ thể đang đè lên của cậu ta.

"Tạ Cảnh Hằng! Anh giận thật đấy."

Tạ Cảnh Hằng cuối cùng cũng có chút kiềm chế, cậu ta lại ôm lấy eo tôi.

"Hừm hừm" cười khúc khích.

"Anh ơi, bây giờ anh hiểu chưa?"

Đêm đó, tôi mất ngủ.

Trong đầu toàn là em trai thích mình rồi, có một cảm giác loạn luân lộn xộn...

Nhưng Tạ Cảnh Hằng đâu phải em trai ruột.

Tôi giật mình.

Sao tôi lại bắt đầu bao biện cho Tạ Cảnh Hằng rồi? Rõ ràng vấn đề lớn nhất là:

Tôi là trai thẳng mà!!

Thật sự không ngủ được, nửa đêm ba giờ, tôi đăng một câu hỏi trên mạng xã hội.

[Luôn coi bạn cùng phòng như em trai, nhưng bây giờ bạn cùng phòng nói muốn phát triển mối quan hệ khác, tôi phải làm sao.]

Vài phút sau có người trả lời:

[Hai người đã đến mức nào rồi? Hôn nhau chưa?]

Tôi yếu ớt trả lời:

[Chưa, đôi khi cậu ta ôm tôi ngủ.]

Cư dân mạng cười ha hả gõ chữ:

[Dù sao Trương Phi và Quan Vũ cũng chưa bao giờ ngủ cùng nhau trên chiếc giường ký túc xá nhỏ như vậy.]

[Chuyện hai người làm loạn trong ký túc xá chỉ là sớm muộn thôi.]

[Trai thẳng chết cứng, bị "đè" cho đến khi đi lại như vịt thì sẽ ngoan thôi.]

Khu bình luận dần đi chệch hướng.

Tôi sợ hãi tắt điện thoại, nhanh chóng đi ngủ.

Nhưng một câu hỏi vẫn luôn luẩn quẩn trong đầu tôi.

Tôi... rốt cuộc có tình cảm gì với Tạ Cảnh Hằng?

 

back top