Hào Môn Sủng Thụ: Tiểu Thỏ Omega Làm Lão Công Say Đắm

chap 27

Chương 27: Kiều khí bao

Sáng sớm, cả nhà bốn người cùng ăn một bữa sáng đơn giản.

Hoắc Duật Hoành có chút công việc cần xử lý, định đưa Ôn Duẫn An về nhà rồi đến công ty.

Hai người vừa ra cửa đã bị Hoắc Tu Diệp gọi lại. Ông cầm điện thoại, gõ gõ:
“Tiểu An à, hôm qua ba quên nói, ba có một group chat gia đình, Hoắc Duật Hoành cũng tham gia, ngươi cũng gia nhập đi, chỉ là tâm sự bình thường, không quấy rầy các ngươi, được không?”

“Tốt nha ~”

“Đến đây, ba mời ngươi tham gia luôn.”

Hoắc Duật Hoành nghe vậy, mặt xanh vì căng thẳng, nghĩ đã không kịp ngăn cản.

Ôn Duẫn An thao tác, điện thoại hiện ra group chat mới: “Cự mãnh vô cùng nhà”.

Oa… Tiểu thỏ khiếp sợ!

Tên này so với group “Tương thân tương ái lang lang thỏ một nhà” chẳng khác gì về mức độ “trẻ con” cả.

Trong group ngoài hắn còn có ba người: nick “Mãnh mãnh cự hổ” là Hoắc Tu Diệp, nick “Mãnh mãnh báo báo” là Khương Quân chi, còn lại không nick name, hiển nhiên là Hoắc Duật Hoành.

Nhìn ra Hoắc gia cha mẹ thật tình cảm, Khương Quân chi là Omega, ngầm bồi Hoắc Tu Diệp chọn tên đáng yêu, khiến Ôn Duẫn An cũng phải bật cười.

Nhìn Hoắc Duật Hoành, biểu cảm của anh lúc này vô ngôn và bất đắc dĩ, sớm nay đã nhận thông báo này, Hoắc Tu Diệp chẳng hỏi ý kiến anh mà kéo anh vào.

Ôn Duẫn An thật sự thấy cha mẹ Hoắc Duật Hoành tuổi này còn chơi tên nick dễ thương thật đáng yêu.
“Hảo đáng yêu nha!” Hắn khen thật tình.

Hoắc Duật Hoành: “……”
Thật, thỏ con này cũng trẻ con thật.

“Bảo bảo, đi thôi, về nhà.” Hoắc Duật Hoành ra hiệu.

“Hảo! Ba ba mụ mụ, chúng ta về trước nha!” Hắn lễ phép nói lời từ biệt, so với hôm qua đã bớt nhiều câu nệ.

“Trên đường cẩn thận, Hoắc Duật Hoành lái xe chú ý nhé.”

“Biết rồi.”

Hai người lên xe, Hoắc Duật Hoành nhấn ga, rời Hoắc gia.

Ôn Duẫn An ngồi ghế phụ, tháo mũ lộ tai thỏ, hai chân nhẹ đong đưa. Hắn muốn chọn nick name cho mình, cuối cùng chọn: “Hung ác tiểu thỏ”.

Hoắc Tu Diệp trong nhà nhìn, khen tên mới vừa đáng yêu vừa khí phách, hợp với phong cách “Cự mãnh vô cùng nhà”, khiến Ôn Duẫn An nhấp môi cười thầm.

Nhưng hắn phát hiện Hoắc Duật Hoành vẫn không tham gia, cũng không giúp hắn gì. Ách, nghĩ cách nào cũng không ra…

Hắn xin Alpha giúp:
“Lão công, ta là Hung ác tiểu thỏ, ngươi thích tên gì nha?”

Hoắc Duật Hoành nhìn thẳng, giọng bình tĩnh:
“Ta thích… ăn luôn Hung ác tiểu thỏ, một ngụm một con.”

A? Ôn Duẫn An rụt cổ, hít một hơi. Ăn… ăn luôn sao… Ít nhất cũng coi như tham gia rồi.

Hôm nay Hoắc Duật Hoành lái xe rất tập trung, Ôn Duẫn An hiểu biết ít về xe thể thao, chỉ có thể nhẫn nại chờ xuống xe.

Về công ty, bí thư Trần và tài xế đã đứng chờ.
“Hoắc tổng, Tiểu phu nhân, buổi sáng tốt lành.”

Ngô ngô! “Tiểu phu nhân” khiến hắn hơi lạ, nhưng vẫn lễ phép cười chào:
“Buổi sáng tốt lành nha!”

“Bên ngoài gió lớn, mau vào, ta đi trước công ty tổng bộ.” Hoắc Duật Hoành thúc giục.

Ôn Duẫn An vội theo, nhắc nhở:
“Lão công, mượn di động một chút.”

Hoắc Duật Hoành không suy nghĩ, đưa điện thoại. Hắn sửa tên nick, khi trả điện thoại, Hoắc Duật Hoành nói:
“Mật mã là 111111, về sau ngươi tùy ý xem.”

Hắn khẽ lắc đầu từ chối:
“Không cần, lão công.”

Thỏ con có chút trách móc, Alpha liền ngồi vào xe, nắm cằm hắn, nghiêm túc:
“Ngẩng đầu, kiểm tra một chút mặt.”

Ân? Đây là làm gì?

Khuôn mặt đã được thu gọn, Hoắc Duật Hoành thu lại điện thoại:
“Bảo bảo có thể xem, hảo, xuống xe đi, chờ ta về nhà.”

Hắn vừa bước xuống xe, nhớ ra chuyện quan trọng:
“Lão công! Ngươi hôm qua nói sẽ đánh dấu ta, sao lại đi luôn thế?”

Hoắc Duật Hoành tươi cười, ngưng một giây:
“……”

Bên cạnh bí thư Trần và tài xế trợn mắt, chỉ biết ho khan để che xấu hổ.

Ôn Duẫn An nhíu mày, ủy khuất:
“Ngươi gạt ta, tối hôm qua rõ ràng nói hôm nay về nhà, giờ lại bảo buổi tối?”

Hoắc Duật Hoành đau lòng, ôm hắn vào lòng:
“Không lừa ngươi, hiện tại không tiện, trước tiên ngủ một giấc, tối về nhà sẽ đánh dấu, được không?”

Hắn còn nhỏ giận, quay mặt lẩm bẩm:
“Ngươi mà còn gạt ta sao bây giờ?”

Hoắc Duật Hoành ôn nhu, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của hắn:
“Đã biết, tiểu thỏ bảo bảo.”

back top