Chương 3: Độ xứng đôi
Bốn bề tối đen như mực, bác sĩ chưa đến, và cậu cũng không muốn làm người nhà lo lắng.
Ôn Duẫn An hơi ủy khuất, hít hít mũi, nhẹ nhàng túm lấy quần, cố gắng không kẹp vào cái đuôi, ôm chặt chú thỏ nhồi bông mềm mại vào lòng, rồi nằm trở lại trên giường.
Ánh nắng tràn vào phòng, cửa phòng bị gõ nhẹ. Sau đó là tiếng mở cửa và bước chân, Ôn Kỳ Duệ đến tìm cậu vì thấy cậu chưa xuống ăn sáng.
Dù cậu đã 19 tuổi, Ôn Kỳ Duệ vẫn nói với giọng như với đứa nhỏ:
“Tiểu An, còn đang ngủ à? Dậy ăn sáng thôi.”
Cậu ôm chú thỏ nhồi bông, giấu trong chăn, chỉ rên một tiếng mà không trả lời.
Ôn Kỳ Duệ thấy không ổn, kéo chăn ra, phát hiện cậu đang rũ tai thỏ, mặt đỏ đến mức vượt ngoài bình thường.
Bác sĩ gia đình kiểm tra nhanh, nhận định cậu bị nóng lên vì bệnh trạng phân hoá Omega, cần phải đưa đến trung tâm quản lý thông tin để kiểm tra kỹ hơn.
Vì đây là Omega cấp cao nhất, trung tâm lập tức cử chuyên gia giàu kinh nghiệm đến xem xét.
Ôn Duẫn An nóng rực, được tiêm thuốc ức chế thông tin tố Omega, nhưng hiệu quả chỉ kéo dài hai ngày. Sử dụng lâu dài sẽ gây hại cơ thể, nguy cơ tổn hại tuyến thể, thậm chí đe dọa tính mạng.
Sau khi thảo luận, các chuyên gia kết luận tình hình của cậu phức tạp hơn bình thường.
Thông thường, Omega nóng lên sẽ phát ra mùi thông tin tố, nhưng cậu thì không. Mức độ thông tin tố của cậu cực mạnh, chỉ có thể đo bằng y học, chưa ai ngửi được.
Cơ thể cậu vốn nhược từ khi sinh, khiến cha mẹ lo lắng, nên mới đặt tên cậu là “Duẫn An” với ý nghĩa bình an, may mắn.
Diệp Thanh Lam thương yêu cậu nhất, năm trước đã dẫn cậu đi kiểm tra, nhưng giờ tình hình phức tạp, nhìn thấy cậu chịu khổ, bà không kìm nổi xúc động.
Chuyên gia Trần lật xem hồ sơ của cậu và nói:
“Cậu nhỏ này phân hoá vì gặp Alpha xứng đôi, cơ thể phát dục thành thục. Trung tâm đã đo lường vi lượng thông tin tố Alpha làm bằng chứng.”
“Thông tin tố xứng đôi cực cao. Chỉ cần cậu gần gũi với Alpha phù hợp, chứng hỗn loạn thông tin tố có thể được chữa khỏi.”
Ôn Duẫn An vừa nghe mà mơ màng, nháy mắt ngẩng đầu, trừng lớn mắt.
Alpha?! Luyến ái?!
Cậu hoàn toàn chưa từng yêu ai!
Ôn Kỳ Duệ bên cạnh cũng lo lắng. Dù cậu nhỏ chịu sủng, nhưng trong nhà, cậu luôn ngoan ngoãn, tuyệt đối không thể yêu một Alpha ngoài nhà.
Ôn Duẫn An vừa định phản bác thì Diệp Thanh Lam cười, nhẹ nhàng nắm tay cậu, hỏi:
“Tiểu Bảo, khi nào mới yêu đương hả?”
“Alpha đó là loại gì vậy? Cậu ấy tốt với con không?”
“Tiểu Bảo thật sự thích cậu ấy sao?”
“Ba ba mụ mụ có thể trông thấy không? Giúp Tiểu Bảo kiểm tra xem nào?”
Diệp Thanh Lam, là Omega, dễ dàng chấp nhận việc cậu nhỏ thích một Alpha, hơn nữa đây là cách trị liệu chứng hỗn loạn thông tin tố.
Ôn Duẫn An đỏ mặt, không nói nổi câu nào.
Diệp Thanh Lam quay sang Ôn Kỳ Duệ:
“Kỳ Duệ, mau sắp xếp để hai bên gặp nhau nhé.”
Cậu nóng đến mức mặt đỏ rực, tìm cách gạt Diệp Thanh Lam:
“Mụ mụ! Tôi chưa yêu ai cả!”
Diệp Thanh Lam gật đầu, trấn an:
“Yêu đương là bình thường thôi, Tiểu Bảo đừng xấu hổ.”
Ôn Kỳ Duệ chen vào:
“Mẹ, nếu Tiểu An thích, Alpha kia cũng sẽ phải kiểm tra kết quả trước.”
Ôn Duẫn An cuối cùng thở phào, nhưng lại lo lắng khi nghĩ đến việc phải gặp một Alpha lạ.
Nhân viên trung tâm truyền kết quả xứng đôi: chỉ có một Alpha phù hợp hoàn toàn với cậu, và đó chính là Hoắc Duật Hoành.