Huấn Luyện Quân Sự, Tôi Bẻ Cong Giáo Quan Cổ Hủ

Chap 13

 

13

Một giờ sáng.

Tôi trằn trọc, không tài nào ngủ được.

Cổ tay dường như vẫn còn vương lại nhiệt độ từ ngón tay anh, và cảm giác được chăm sóc cẩn thận đó.

Mục tiêu ban đầu đã lung lay.

Một thứ tình cảm nguy hiểm hơn đang khiến tôi hoảng loạn.

Con thú nhỏ trong lòng từng gào thét muốn trả thù, muốn trêu đùa anh, đã hoàn toàn im lặng.

Thay vào đó là một cảm giác xa lạ, tê tê dại dại.

Cảm giác này đã có từ lúc anh bôi thuốc cho tôi.

Lan ra từ chỗ anh nắm cổ tay tôi.

Từng chút một gặm nhấm lý trí của tôi.

Xong rồi.

Có vẻ như tôi...

Thật sự đã yêu anh.

Bây giờ chỉ cần nghĩ đến ánh mắt anh nhìn tôi, mặc dù biết nó không có bất kỳ ý nghĩa gì, cũng đủ để khiến tim tôi đập loạn xạ.

Quả nhiên, Khương Nam nói không sai –

Yêu một người trai thẳng là số mệnh của người đồng tính.

Nhưng!

Tôi sẽ không bỏ cuộc!

Tôi sẽ giống như cách Khương Nam đã bẻ cong Tiết Lẫm, bẻ cong Tần Ánh!

Rồi ở bên anh thật tốt.

Tuy nhiên, sáng hôm sau, tôi còn chưa kịp triển khai "đại nghiệp bẻ cong" của mình.

Thực tế đã dội cho tôi một gáo nước lạnh.

Vừa ra khỏi cửa ký túc xá, một cô gái rất xinh đẹp đã chặn tôi lại.

Cô ấy đánh giá tôi từ trên xuống dưới, ánh mắt không thể nói là thù địch, nhưng lại khiến tôi cảm thấy không thoải mái.

Mặc dù cô ấy rất lễ phép, thậm chí khi hỏi tôi còn khẽ mỉm cười: "Chào bạn, xin hỏi bạn là Dư Nhượng phải không?"

Tôi sững sờ một chút, theo bản năng gật đầu.

"Vâng, bạn là...?"

Cô ấy tiến lại gần hơn, dùng âm lượng chỉ đủ hai chúng tôi nghe thấy, rõ ràng và bình tĩnh nói với tôi.

"Tôi là vợ chưa cưới của Tần Ánh."

 

back top