6
Buổi tối, Tần Phong mới trở về ký túc xá với mồ hôi nhễ nhại.
Tôi đã tắm rửa xong, nằm trong chăn.
Tựa vào gối, trước mặt là một chiếc bàn nhỏ.
Trên máy tính là bản kế hoạch mà tôi đang làm.
Tôi trêu cậu: "Đi châu Âu mua sữa tắm về à?"
Tần Phong đã trở lại bình thường.
Cậu chui vào phòng tắm: "Đừng liếm môi mà tự đầu độc mình đấy, Kỳ Nghiên Nghiên."
Tôi tiếp tục gõ chữ: "Mau đi tắm đi."
Phòng ký túc xá của chúng tôi là phòng đôi.
Trong chốc lát, chỉ có tiếng gõ bàn phím của tôi và tiếng nước chảy ào ào trong nhà vệ sinh.
Gõ được một lúc, suy nghĩ của tôi lại bay vào trong đó.
Trước đây cũng không phải là chưa từng thấy Tần Phong cởi trần.
Nhưng càng ngày càng thích cậu, cơ thể cậu lại càng có sức hấp dẫn với tôi.
Tôi vội vàng uống một ngụm nước, làm dịu cổ họng khô khốc, cố gắng tập trung lại vào máy tính.
Nửa tiếng sau, Tần Phong bước ra với hơi nước khắp người, quấn một chiếc khăn tắm trắng ở nửa thân dưới.
Những giọt nước lướt qua những cơ bắp rõ nét, đường nét đẹp mắt, chảy xuống những nơi không thể tả.
Tiếng máy sấy tóc ù ù vang lên.
Tôi bắt đầu niệm "Sắc tức thị không không tức thị sắc, cậu ấy là trai thẳng, cậu ấy là trai thẳng, cậu ấy là trai thẳng" trong lòng.
Sấy xong, tên trai thẳng chui vào chăn của tôi.
Tôi: “…”
Tần Phong ôm eo tôi, gác đùi lên chân tôi, quấn chặt lấy tôi như một con trăn.
"Buồn ngủ rồi, Kỳ Nghiên Nghiên, đừng nhìn nữa, đi ngủ thôi."
Tôi gập chiếc bàn nhỏ lại.
"Này anh Tần, giường của cậu ở đối diện."
"Tôi biết chứ, nhưng tôi muốn ngủ ở đây. Anh em tốt nhà nào mà chưa từng ngủ chung chăn? Cậu chê tôi à? Trước đây chúng ta cũng ngủ chung chăn mà!"
Tôi buột miệng: "Đó là vì lúc đó tôi còn..."
Tôi vội vàng dừng lại.
"Cậu còn?"
Tôi cam chịu nhắm mắt lại, chấp nhận sự hạnh phúc đầy đau khổ này.
"Không có gì, ngủ đi."
Nằm xuống, tôi lại tự tẩy não vài lần rằng cậu là trai thẳng, rồi nghĩ xem nên tặng món quà sinh nhật gì, mơ màng chìm vào giấc ngủ.
Tất nhiên tôi không biết.
Một tên trai thẳng nào đó đã mở mắt nhìn tôi suốt đêm.