Bầu không khí lạnh lẽo vây lấy cô. Một cơn ớn lạnh chạy dọc cơ thể khiến cô bất giác run lên như ngọn cỏ trước gió.
“Nếu, nếu nàng thật sự ghét ta như vậy...”
Một giọng nói run rẩy phát ra trong màn đêm khi cô đang cố chống lại cơn buồn ngủ của mình. Cô mở đôi mắt tròn xoe của mình và không thể rời mắt khỏi một cậu bé ở đằng xa với nửa khuôn mặt đã bị giấu sau chiếc mặt nạ. Dưới ánh trăng, mái tóc bạch kim của cậu dường như phát sáng cùng đôi mắt đỏ thẫm khiến người khác say mê. Vẻ đẹp đó không khác gì từ trong tranh bước ra.
*****************************************************************
Tôi thức dậy trong tấm chăn mềm mại, bên trên còn lưu lại một vệt nắng từ cửa sổ len vào. Tôi chậm rãi mở mắt ra.
“Người đã tỉnh rồi sao Thái tử phi! ”
“Cuối cùng Thái tử phi cũng tỉnh lại!”
“Thưa Thái tử phi? Người đang nói về ai thế?”
Tôi bối rối xem xét xung quanh, nhìn chằm chằm vào chiếc gương với phần khung được sơn son thếp vàng tinh xảo được gắn trên trường phía đối diện. Tôi kinh ngạc phát hiện đó không phải tôi, hay đúng hơn là cơ thể của tôi.
Người con gái trong gương có đôi mắt xanh ngọc lấp lánh cùng mái tóc vàng bạch kim óng ả dài tới thắt lưng. Một từ “rực rỡ” cũng không thể miêu tả hết vẻ đẹp này.
Phải mất mấy hôm tôi mới nhận ra khung cảnh này có nhiều điểm tương đồng với khung cảnh trong cuốn tiểu thuyết lãng mạn mà tôi đã đọc qua. Tựa của nó là “Quái vật và quý cô”.
“Quái vật và quý cô” là một câu chuyện giả tưởng lãng mạn, tương tự như “Người đẹp và quái vật”, nhưng hấp dẫn hơn. Những quái vật trong câu chuyện, gồm Blake và Richard, sẽ chiến đấu quyết liệt để giành lấy trái tim của nữ chính, Diana.
Tôi đang ở trong cơ thể của Ancia, chị gái cùng cha khác mẹ với Diana. Ancia vốn đã có hôn ước với Thái tử ngay từ thuở bè. Tuy nhiên, sau khi chứng kiến diện mạo xấu xí khủng khiếp của chồng sắp cưới, cô thà chọn cái chết. Ancia nhảy xuống hồ, kết liễu đời mình vào chính ngày hôn lễ diễn ra.
Việc Ancia tự tử đã khiến Blake tổn thương sâu sắc, anh suy sụp đến mức quyết định đóng cửa trái tim mình từ lúc đó. Anh dường như biến thành con người khác – một người đàn ông lạnh lùng, độc đoán, không hề tin tưởng bất cứ ai cho đến khi Diana đến và hóa giải lời nguyền yêu nghiệt này. Nhưng tiếc thay, Diana đã không chọn tiến đến với anh ta và cuộc đời đầy bi kịch của Blake bắt đầu từ đó.
Theo như câu chuyện gốc, khi Ancia dần chìm xuống, Blake đã cố gắng bắt lấy cơ thể lạnh lẽo của cô.
“Nếu, nếu nàng thật sự ghét ta... !”
Anh ôm chặt cơ thể không còn độ ấm của Ancia gào khóc. Chắc hẳn Blake vô cùng đau khổ bởi cô dâu của anh đã cố gắng tự tử để thoát khỏi anh.
“Thưa Thái tử phi, người định đi đâu vậy?”
“Ta muốn gặp Thái tử.”
Cô hầu gái Melissa nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu.
“Đúng vậy. Đưa ta đi gặp Thái tử.”
“Nhưng thưa Thái tử phi, thần xin người, điện hạ vẫn còn rất sốc vì sự việc vừa xảy ra...”
Cô ấy lựa lời rất cẩn thận, có lẽ Melissa sợ rằng tôi muốn yêu cầu li hôn Thái tử.
“Đừng lo lắng. Ta sẽ không làm gì tệ hại đâu.”
Thật lòng mà nói, tôi không hề có ý định rời xa Blake. Tôi còn không nỡ rời khỏi anh ấy nữa cơ mà. Bởi đây là cơ hội để tôi bù đắp cho quá khứ đầy những đau thương của Blake. Hơn nữa, Ancia cũng không còn nơi nào để đi. Ancia là con gái của Bá tước Bellacian và người vợ cả. Bà ấy qua đời khi sinh Ancia. Sau đó Bá tước Bellacian đi bước nữa với vợ thứ hai. Họ hạ sinh một bé gái tên là Diana.
Bá tước Bellacian vẫn để Ancia đính ước với Thái tử dù ông thừa biết cô sẽ không chịu nổi việc sống chung với một người với ngoại hình kinh tởm đến thế. Ancia tự tử không chỉ vì diện mạo gớm ghiếc của Blake mà còn vì cô ấy biết mình đã bị gia đình ruồng bỏ không thương tiếc. Dù sao thì tôi cũng chẳng có nơi nào để đi, tôi càng không định để mặc Blake đắm chìm trong tuyệt vọng. Người hầu đưa tôi đến phòng ngủ của Blake.
“Ta có thể tự vào.”
Sau khi người hầu rời đi, tôi mới chậm rãi mở cửa bước vào. Một cậu bé đang nằm trên giường, cố gắng hết sức để thu mình lại.
“Điện hạ, là em đây.”
“Ta không thể tin được nàng có thể làm như thế. Nàng nhảy xuống mà không hề có sự cho phép của ta.”
Khi nghe tiếng khóc thút thít đầy đau thương của Blake, tôi cố nén sự xúc động đang chực thốt ra thành tiếng. Trái với tưởng tượng của tôi, trong khoảnh khắc này đây, trông anh ấy chẳng khác gì một chú thỏ đáng thương.
“Em có chuyện này muốn thưa với chàng.”
Đầu tiên, chúng ta phải giải quyết những hiểu lầm này đã. Tôi tiến tới và ngồi xuống mép giường nhưng Blake cố tình lùi ra xa tôi. Tôi bắt lấy bàn tay run rẩy của anh và giật chiếc mặt nạ đang che đi nửa khuôn mặt của anh ra.
“Nàng làm gì thế?”
Blake hốt hoảng và cố gỡ tay tôi ra. Tôi chạm nhẹ vào mặt Blake.
“Đừng, đừng nhìn ... “
Blake run rẩy cúi đầu xuống, nhưng tôi ghì khuôn mặt anh thật chặt để anh không thể tránh ánh mắt của tôi.
“Chàng không hề xấu.” Tôi giữ chặt đầu anh ấy.
“Cái gì cơ?”
“Em chưa từng thấy ai đẹp trai như chàng.”
Đây là lời thật lòng. Mặc cho ảnh hưởng của lời nguyền, khuôn mặt Blake vẫn khá ưa nhìn. Xét về tổng thể, ngũ quan của Blake nhỏ nhắn, trông cũng tương đối hài hòa. Mái tóc màu bạc hơi rối kết hợp với đôi mắt màu đỏ thẫm tràn đầy sự mê hoặc. Chiếc mũi cao, thẳng cùng bờ môi đầy đặn hoàn mỹ như được đắp nặn bởi những thiên thần.
Hơn nữa, lời nguyền sẽ được phá bỏ khi Blake gặp được Diana. Trong câu chuyện gốc, khuôn mặt của Blake được miêu tả là khuôn mặt đẹp trai nhất thời đó nếu không có sự ảnh hưởng của lời nguyền.
“Nhưng, nàng ... vô cùng chán ghét ta mà.”
“Em không hề ghét chàng.”
“Nhưng....”
“Em nói thật đó. Em cũng không hề tự tử. Chỉ là lúc đó em đột nhiên thấy hơi choáng và trượt chân rơi xuống hồ thôi.”
Hiển nhiên đó là một lời nói dối vì nhân vật Ancia gốc đã tự tử vì hãi hùng trước dung nhan của Blake.
“Thật sao?...”
“Đúng thế. Em nghe nói chàng không hề chần chừ nhảy xuống hồ để cứu em. Điều đó làm em rất cảm động. Cảm ơn chàng.”
“......”
“Thật sự cảm ơn chàng...”
Tôi mỉm cười, nắm chặt tay Blake.
Mũi Blake đỏ ửng lên và từng giọt nước mắt ấm áp của chàng rơi trên tay tôi.
“Bởi vì ... ta đã nghĩ rằng nàng tự tử vì ta...”
“Tại sao em phải như thế chứ? Được kết hôn với người tuyệt vời như chàng khiến em vui mừng còn không hết.”
“Ta đã cứu nàng, vì vậy ta rất lo sợ nàng sẽ tức giận, ...cũng không dám gặp nàng.”
“Em thích chàng. Em rất vui khi kết hôn cùng chàng.”
“Ta... Ta cũng thích nàng.”
Blake, chàng nói dối. Rõ ràng người chàng thích là Diana. Quốc vương biết điều đó nên ngài đã sắp xếp hôn lễ cho chàng. Tất nhiên là Bá tước không dễ gì trao Diana – đứa con gái quý giá mà ông có với người vợ thứ hai, cho một người xấu xí như Blake, vậy nên tôi đã được chọn làm kẻ thay thế. Ông ta nào nỡ để con gái yêu quý Diana chịu khổ cơ chứ.
“Vậy chúng ta đi ngủ chứ? Ý em là ngủ cùng nhau ấy?”
“....”
Tôi vừa dứt lời, Blake càng lùi ra xa tôi hơn. Chẳng lẽ lời đề xuất của tôi quá đáng lắm sao? Không hiểu chàng ấy nghĩ gì nữa.
Gia đình Bellacian sở hữu sức mạnh ánh sáng. Đó là lí do mà Diana có thể phá vỡ lời nguyền của Blake. Ancia là một thành viên trong gia đình Bellacian. Tất nhiên cô ấy cũng sở hữu sức mạnh đó, chỉ là không mạnh bằng Diana mà thôi.
Lời nguyền không chỉ ảnh hưởng đến gương mặt mà còn khiến Blake cảm thấy đau đớn về thể xác. Khi trời càng lạnh thì nỗi đau đớn anh ấy phải nhận càng mãnh liệt hơn. Nhất là khi Blake đã nhảy xuống mặt hồ lạnh lẽo để cứu tôi. Chắc hẳn Blake đã nén chịu đựng sự dày vò này bởi anh ấy không phải loại người kể công.
Khi sử dụng sức mạnh ánh sáng thì tiếp xúc cơ thể là một điều không thể tránh khỏi. Do đó, tôi nắm chặt tay Blake và nằm xuống cạnh anh ấy. Nhưng biểu cảm của Blake làm tôi cảm thấy tôi đã làm ra một chuyện ác động trời vậy.
“Thái tử, xin đừng hiểu lầm ta.”
“Hi... Hiểu lầm?”