- Cậu chỉ là thế thân của Tô Bạch thôi, hiểu chứ?
- Tốt nhất là cậu nên biết rõ thân phận của mình, cậu không có tư cách yêu cầu những điều này với tôi.
Mạc Chi Dương mới vừa có được quyền khống chế thân thể của nguyên chủ (1) thì nghe được hai câu nói này, cậu lập tức nhập vai diễn, ngẩng đầu lên, nhìn anh ta với đôi mắt hoa đào tràn ngập nước xuân.
(1) Chủ nhân ban đầu
Sau đó cậu quật cường gật đầu.
- Em biết rồi.
Vừa hay lúc này, hốc mắt cậu chảy xuống một giọt nước mắt trong veo, Mạc Chi Dương lau đi nước mắt một cách qua loa.
- Vậy em đi nấu cơm trước.
Thái độ này trái lại khiến cho Thẩm Trường Lưu cảm thấy hơi kỳ quái. Trước đây, mỗi lần nhắc đến chuyện này thì cậu luôn ầm ĩ với anh ta, hận không thể đập vỡ hết đồ đạc trong phòng, sao lần này lại ngoan như thế.
Đây là một căn biệt thự cá nhân, không lớn nhưng rất tinh tế, trang trí theo phong cách Châu Âu đơn giản.
Mạc Chi Dương cúi đầu, xoay người đi về phía phòng bếp, cậu vén tay áo lên rồi bắt đầu bận rộn nấu cơm, đồng thời tiếp nhận ký ức và nhiệm vụ mà hệ thống truyền đến.
Nguyên chủ là một fan não tàn của Thẩm Trường Lưu, vô tình trong một lần họp fan, ảnh đế Thẩm Trường Lưu phát hiện nguyên chủ với bạch nguyệt quang (2) của anh ta trông rất giống nhau.
(2) Bạch nguyệt quang (Crush) - 白月光: Ám chỉ người mình ái mộ nhưng không được ở bên, giống như mặt trăng rất sáng ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt nhưng lại rất xa không thể với tới.
Sau đó thì... Một loạt những chuyện thế thân đã xảy ra.
Nguyên chủ được ca tụng là bạch nguyệt quang, nhưng Thẩm Trường Lưu không chịu nắm tay cậu ta, trong lòng cậu ta cảm thấy rất khó hiểu nên bắt đầu tìm nguyên nhân.
Hai ngày trước, nguyên chủ phát hiện bức ảnh của Tô Bạch trong điện thoại của Thẩm Trường Lưu thì mới biết được bản thân bị coi như là thế thân, sau đó cậu ta bắt đầu ầm ĩ, hai ngày nay cãi nhau rất dữ dội.
Thẩm Trường Lưu vì khuôn mặt đó nên mới đầu còn dỗ dành nhượng bộ, nhưng sau đó thì anh ta thẳng thừng nói rõ, và rồi phát sinh chuyện vừa nãy.
Dựa theo mạch truyện ban đầu thì Tô Bạch sẽ bị kích động vì tin đồn của Thẩm Trường Lưu nên trở về, sau đó chia tay rồi lại tái hợp với anh ta, cuối cùng hai người ở bên nhau.
Nguyên chủ vì bị vứt bỏ và chịu sự chán ghét và vu cáo hãm hãi của Tô Bạch, cuối cùng buồn bực, sầu não chết trên giường bệnh.
Nguyên chủ chính là bàn đạp cho tình cảm của bọn họ, không cần nữa thì bị Tô Bạch đạp xuống biển.
Nhiệm vụ của cậu chính là cướp Thẩm Trường Lưu lại từ Tô Bạch, thường được gọi là nhật ký lên ngôi thế thân, điều này thì không có vấn đề gì, nhưng Mạc Chi Dương hơi chán ghét.
Đã bị vứt bỏ mà còn nghĩ đến người đàn ông này, không phải có bệnh ư. Trách thì trách con người Thẩm Trường Lưu ở cùng với ai cũng mang lại đau khổ cho người đó, khiến cho nguyên chủ cũng rơi vào vòng luẩn quẩn này.
Nhưng cậu chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, những chuyện khác đều không liên quan đến cậu.
Hệ thống đánh giá con người Mạc Chi Dương: Tính chất của mục đích rất rốt, EQ (3) cực cao, đặc biệt là khả năng khống chế lòng người, lại vô cùng kiên trì, chỉ cần cho cậu ta một nhân vật thì cậu ta có thể diễn cả đời.
(3) Chỉ số thông minh cảm xúc.
Đây cũng chính là lý do tại sao người ta có thể trở thành ông lớn.
Mạc Chi Dương nấu xong một canh và ba món ăn, ngay cả chén đũa các thứ đều dọn xong xuôi thì cậu mới đi đến phòng khách.
- Có thể ăn cơm rồi.
Nói xong, cậu xoay người rồi đi vào phòng bếp.
Thẩm Trường Lưu không biết tại sao cậu không ầm ĩ mà ngoan ngoãn như vậy, điều này lại càng khiến anh ta cảm thấy khó chịu, không biết nên dỗ dành thế nào.
Sườn xào chua ngọt, dưa chuột trộn, cá hấp và canh bí đao, mỗi món đều có đủ cả hương vị lẫn màu sắc.
Thế nhưng Thẩm Trường Lưu lại chẳng có khẩu vị gì, anh không biết phải giải thích lời nói vừa rồi như thế nào nên thử thăm dò:
- Vừa rồi, anh xin lỗi.
- Không sao.
Mạc Chi Dương mỉm cười nhưng vẻ buồn bã trong đôi mắt đào hoa có làm thế nào cũng không thể che giấu được.
Sau khi ăn cơm xong và thu dọn hết mọi thứ, Mạc Chi Dương đeo ba lô lên chuẩn bị rời đi, vừa mới đi tới chỗ hành lang thì cậu đã bị gọi lại.
- Em, không sao chứ?