Tuyệt mỹ bạch liên hoa online dạy học

Chương 2: Tình nhân thế thân của ảnh đế (2)

- Ngày mai em còn có lớp học ở đó, em về đây, tạm biệt.

 

Nói xong, cũng không đợi người ta trả lời thì Mạc Chi Dương đã xoay người mở cửa rời đi.

 

Nhìn thấy bóng lưng của cậu, trong lòng Thẩm Trường Lưu càng thêm áy náy, nhưng anh ta cũng không biết nên biểu đạt như thế nào, có lẽ bản thân anh ta đã quá đáng rồi.

 

Rời khỏi khu biệt thự, Mạc Chi Dương mua bao thuốc lá, cậu châm một điếu thuốc vừa hút vừa đi bên đường, tiện thể phân tích một chút.

 

Trước đây, nguyên chủ là một người có tính cách trẻ con, thật ra thì Thẩm Trường Lưu cảm thấy hơi có lỗi với cậu ta, nhưng bởi vì mấy ngày ầm ĩ kia của cậu ta mà cuộc sống của họ chẳng còn vui vẻ gì.

 

Hơn nữa, con người Thẩm Trường Lưu đúng thật là đa tinh, nếu không thì anh ta cũng sẽ không cùng lúc yêu cả thế thân mà còn nhớ thương bạch nguyệt quang nhiều năm như vậy, cuối cùng thì vẫn lựa chọn ở bên cậu ta.

 

Chẳng qua, con người Tô Bạch vừa kiêu ngạo lại vừa tự phụ. Trong mối quan hệ tình cảm giữa cậu ta và Thẩm Trường Lưu, cậu ta là người được yêu đơn phương nên như vậy sẽ dễ dàng hơn cho cậu ta.

 

- Tôi cảm thấy cậu chuẩn bị phải làm việc rồi đó.

 

Có thể nói, hệ thống rất hiểu rõ cậu.

 

Mạc Chi Dương rít sâu một ngụm ròi phà khói thuốc ra, cậu nhìn làn khói loãng ra trong không khí và nói:

 

- Lời nói này của cậu không phải để thị phạm cho rất đông học viên thôi sao, đương nhiên tôi phải dốc hết sức rồi.

 

Có lẽ là vì chuyện đêm qua nên Thẩm Trường Lưu có hơi áy náy, nghĩ rằng buổi tối nếu không có việc sẽ đi đón cậu.

 

Mạc Chi Dương vừa bắt đầu buổi học thì nhận được tin nhắn của Thẩm Trường Lưu. 

 

- Trường học của em ở đâu? Anh đến đón em.

 

Nếu nguyên chủ nhận được tin nhắn này thì e rằng vui mừng đến chết mất. Trước kia, cậu ta yêu cầu Thẩm Trường Lưu đến đón mình nhưng anh ta đều không đến, bây giờ ngược lại rất chủ động, nhưng cậu ta muốn chứ cậu thì chưa chắc đã muốn. 

 

Thế là Mạc Chi Dương trả lời.

 

- Không cần đâu, tối nay các giáo viên ở cơ quan tụi em đi team building (1), anh nghỉ ngơi sớm một chút.

 

(1) Team building – xây dựng đội nhóm: là hoạt động được công ty tổ chức nhằm nâng cao ý thức đồng đội và tinh thần cộng tác giữa các nhân viên, là một chuỗi các hành vi tối ưu hóa đội ngũ nhằm tối đa hóa lợi ích của đội, giúp cho sự hợp tác giữa các bộ phận được hài hòa hơn, đồng thời cũng là biểu hiện tập trung của nhận thức tổng thể, hợp tác và tinh thần phục vụ.

 

Bị Mạc Chi Dương từ chối, Thẩm Trường Lưu bất ngờ không kịp phản ứng, trước nay chưa từng có chuyện như vậy. Trước đây, chỉ cần anh ta đôi chút quan tâm vài câu thì cậu ta đã rất vui vẻ rồi.

 

- Cậu không sợ người ta sẽ tức giận sao?

 

 Hệ thống vui sướng khi người gặp họa.

 

Mạc Chi Dương không thấy có vấn đề gì to tát. 

 

- Trước đây, nguyên chủ yêu Thẩm Trường Lưu đến mức hèn mọn, anh ta đã quen với việc gọi nguyên chủ tới là tới, đuổi đi là đi, chuyện này cũng nên thay đổi rồi.

 

Trong lòng Thẩm Trường Lưu còn buồn bực hoài nghi, anh ta vẫn nghĩ mọi cách tìm đến địa chỉ trường học của Mạc Chi Dương, đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai để cho người đại diện lái xe. Lúc đến nơi thì anh ta nhìn thấy Mạc Chi Dương và một người đàn ông trẻ tuổi khác.

 

Hai người cười cười nói nói lên xe, nhất thời Thẩm Trường Lưu cảm thấy rất khó chịu.

 

Ánh mắt Mạc Chi Dương liếc qua chiếc Maybach màu đen cách đó không xa, biết là Thẩm Trường Lưu đến đây, thế là cậu vui vẻ cười với người đàn ông kia.

 

- Làm phiền anh rồi, thầy Trình."

 

- Đâu có, đâu có.

 

Thầy Trình hơi ngượng ngùng.

 

Thầy Mạc là người đẹp nhất trong cả cơ quan, lúc cười lên trông anh ấy thật sự rất đẹp, khóe mày đuôi mắt đều ẩn chứa mật ngọt có thể mê hoặc lòng người.

 

Thẩm Trường Lưu ở trong xe, nhìn thấy hai người rời đi nhưng không đuổi theo, anh ta kìm nén không tức giận mà quay đầu rời đi, cảm giác giống như có thứ gì đó bị cướp mất vậy.

 

Suy cho cùng ở chung với nhau lâu như vậy, anh ta đã có tình cảm với Mạc Chi Dương.

 

Sau khi từ team building trở về, Mạc Chi Dương tắm nước lạnh nửa tiếng trong thời tiết tháng mười, đến lúc ra khỏi nhà tắm thì cậu đã bắt đầu hắt hơi.

 

- Cậu muốn làm gì vậy?

 

Hệ thống nghi hoặc, tại sao ông lớn này làm việc không theo lẽ thường.

 

- Cậu thì biết cái rắm gì! 

 

Mạc Chi Dương chịu đựng nghẹt mũi, cậu leo lên giường đi ngủ, cứ như vậy trải qua một đêm.

 

Hôm nay, Thẩm Trường Lưu được nghỉ ngơi nhưng lại chẳng vui vẻ chút nào, anh ta ngồi trên sô pha trong phòng khách với khuôn mặt ủ rũ, bắt chéo đôi chân dài và nhìn ánh sáng mặt trời trên sàn nhà đang từ từ len lỏi đến dưới chân mình.

 

Đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, anh ta phản xạ có điều kiện đứng lên, quả nhiên nhìn thấy một người quen thuộc đi vào, mặt cậu hơi đỏ, trên tay xách theo một bao đồ ăn lớn.

 

Mạc Chi Dương xách đồ và thở hổn hển, toàn thân yếu ớt chống đỡ không nổi, nhưng nhìn thấy Thẩm Trường Lưu ở nhà thì rất vui vẻ, cậu từ hành lang đi vào phòng khách.

 

- Hôm nay anh không đi làm sao?

back top