Xuyên Đến Văn Niên Đại BL, Trở Thành Vợ Của Phản Diện Ác Độc

Chap 15

 

15,

Trong toa tàu ồn ào.

Tiếng nói chuyện, tiếng trẻ con khóc, tiếng nhân viên bán hàng rao, khiến tôi không thể nghe thấy nhịp tim của Tống Viễn Sơn.

Thời gian dường như ngưng lại.

Khi tôi định ngẩng mặt lên, Tống Viễn Sơn ôm chặt lấy tôi.

Giọng anh rất nhẹ, rất thấp: "Vậy em có rời đi không?"

Khoảnh khắc này, tiếng ồn ào cũng không thể ngăn cản nhịp tim của tôi.

Tống Viễn Sơn ôm tôi rất chặt, như sợ tôi sẽ chạy mất.

"Anh đã sớm biết rồi, em không phải Trình Niên, nhưng em là Trình Niên, Trình Niên của anh, vợ của anh, người kề gối của anh, bảo bối nhỏ của anh."

Trước những lời ngọt ngào đột ngột này, mặt tôi đỏ bừng.

Tôi rúc vào lòng Tống Viễn Sơn, không muốn ngẩng đầu lên.

Tống Viễn Sơn khẽ cắn vành tai tôi: "Không có phản ứng sao? Không nghe thấy sao? Vậy anh nói lại lần nữa."

!

Tôi ngẩng đầu, trực tiếp hôn lên môi Tống Viễn Sơn.

Hành động có sức thuyết phục hơn lời nói.

Để chứng minh rằng tôi cũng yêu anh.

Bất kể là bên ngoài sách hay bên trong sách.

Sau khi nói ra tất cả, tâm trạng của tôi rõ ràng tốt hơn.

Thậm chí còn thoải mái hơn.

Trước đây tôi sợ bị phát hiện, cố tình bắt chước tính cách của Trình Niên trong sách.

Bây giờ tôi cuối cùng cũng có thể sống là chính mình.

Tôi gối đầu lên đùi Tống Viễn Sơn, nhìn anh bóc quýt cho tôi.

Từng múi quýt màu vàng cam tách ra khỏi vỏ.

Ngón tay của Tống Viễn Sơn thon dài và linh hoạt, thậm chí còn cẩn thận bóc cả những sợi trắng nhỏ.

Tôi vội vàng cản lại: "Cái này đừng vứt, nó giúp thanh nhiệt đấy."

Tống Viễn Sơn lập tức dừng tay, nhét múi quýt vào miệng tôi.

Bà cô đối diện thấy vậy cười ha ha: "Vợ chồng các cậu tình cảm tốt thật đấy."

Tôi cười đáp lại, đưa gói bim bim Tống Viễn Sơn mua cho tôi sang cho đứa bé nhà bà.

Đứa bé trông rất đáng yêu, mềm mềm như một cục bột, nói cảm ơn anh trai.

Tôi cười đáp không có gì, rồi gối đầu lên Tống Viễn Sơn, trong chuyến tàu rung lắc, nhắm mắt lại, thưởng thức vị ngọt của quả quýt.

 

back top