Xuyên Đến Văn Niên Đại BL, Trở Thành Vợ Của Phản Diện Ác Độc

Chap 6

 

6,

Tôi ấn vào những vết bầm tím lạ lùng trên người, lẩm bẩm.

Mẹ Tống thấy vậy, vội vàng đi tới.

"Tiểu Niên, con làm sao thế?"

Tôi ngoan ngoãn để mẹ Tống kiểm tra: "Con không biết, chắc muỗi cắn ạ."

Mẹ Tống bảo tôi cúi đầu, xem xong bà liếc nhìn Tống Viễn Sơn đang ăn cơm.

"Viễn Sơn, con ra xem đây là cái gì."

Tôi ngờ vực nhìn Tống Viễn Sơn.

Tống Viễn Sơn bình tĩnh ngước mắt, nhìn tôi một cái rồi lại hờ hững dời đi.

"Muỗi thôi, con về sẽ mua một lọ nước xịt muỗi."

Mẹ Tống cười "hừ" một tiếng đầy ẩn ý, kéo tôi ngồi xuống: "Tiểu Niên, buổi tối ngủ phải khóa cửa sổ cẩn thận, đừng để muỗi hay côn trùng gì chui vào cắn lung tung."

Tôi ngây người "vâng" một tiếng.

Tống Viễn Sơn cúi đầu: "Con đi đây."

"À đúng rồi mẹ, ngày mai đội thợ xây đến, xây nhà cho mình, mẹ để ý một chút nhé."

Hả?

Tôi và mẹ Tống đều trố mắt, đồng thời nhìn về phía Tống Viễn Sơn.

Tống Viễn Sơn nhìn tôi, ngón tay khẽ nhúc nhích, yết hầu chuyển động, giọng nói có chút khàn khàn.

"Con đi trước đây."

Mẹ Tống hoàn hồn định hỏi, Tống Viễn Sơn đã biến mất tăm.

Mẹ Tống quay đầu nhìn tôi: "Xây nhà gì?"

Tôi cười khổ, đếm ngược ngày bị 'nở hoa mông' bắt đầu rồi.

 

back top