
Bảo Bối Cậu Mau Chia Tay Hắn Đi
[ Cạy góc tường văn học | Vợ ơi, em rớt ngoài cửa, tôi tưởng không ai thèm nên nhặt về ^^ ]
Tạ Tri Chi, một Beta trông bình thường đến mức không thể bình thường hơn.
Để khiến vị hôn phu "yêu" mình, cậu mỗi ngày đều ân cần hỏi han, đưa nước, lau mồ hôi, đủ kiểu chiêu trò, nhưng tiếc thay kết quả luôn không như mong muốn.
Phong Văn đánh giá về người bạn thanh mai trúc mã là vị hôn thê này một cách rất thô lỗ — một chú mèo hoang có đôi mắt đẫm lệ, không thông minh lắm mà cũng chẳng đáng yêu.
Cho đến một ngày, hắn phát hiện vị hôn thê vốn luôn vâng lời, bảo thủ này lại chính là ca sĩ chính của ban nhạc [Phúc Diện], một ban nhạc đang nổi như cồn.
— Áo sơ mi đen, tất lưới, thắt lưng da, eo thon chân dài.
Theo lẽ thường, hắn nên nói cho người bạn thân biết thông tin quá đỗi bất ngờ này: Vị hôn thê hiền lành của mày, đằng sau lưng lại nóng bỏng đến thế.
Nhưng hắn lại không làm vậy, ngược lại, hắn lừa người bạn thân kiêm vị hôn thê này lái xe đưa hắn về nhà vào một ngày nọ.
Trong gara ngầm, Alpha điển trai được voi đòi tiên mà vòng tay ôm lấy vòng eo của Beta, ánh mắt lưu luyến đầy mê hoặc:
“Bé cưng, anh sẽ không để hắn phát hiện.”
“Cũng sẽ không làm em khó xử.”
“Anh sẽ giấu kỹ cái đuôi của mình.”
Vị hôn phu của bạn thân muốn cưa cẩm mình.
Sau khi một lần nữa bị Phong Văn từ trên trời giáng xuống ôm đi khỏi Tu La tràng, Tạ Tri Chi vừa đánh răng vừa đưa ra kết luận này.
Về chuyện này, thái độ của cậu là: Để hủy hôn ước mà mỗi ngày thay đổi đủ kiểu làm Thẩm Triệt chán ghét đã rất bận rộn rồi, không muốn chuyện bé xé ra to nữa.
Nhưng người tính không bằng trời tính, Alpha không cần ai dạy cũng đã học được cách làm người thứ ba.
Khi vị hôn phu nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, tim Tạ Tri Chi đập như trống, nín thở, nhưng ngón tay Phong Văn lại bóp cằm cậu, hơi thở ẩm ướt nóng bỏng phả vào má:
“Chúng ta nói nhỏ thôi, hắn sẽ không phát hiện ra đâu.”
Khi vị hôn phu tái phát chứng cũ, ôm cậu nức nở, Phong Văn vẫn đứng trên tầng cao nhìn xuống tất cả, gọi điện thoại tới:
“Bé cưng, nếu bây giờ anh hôn lên màn hình điện thoại, vành tai em sẽ vì anh mà đỏ lên chứ?”
Một lần nữa bị Alpha ôm vào lòng, trong đầu Tạ Tri Chi lướt qua bốn chữ — được voi đòi tiên.
Nghiêng đầu né tránh nụ hôn mà đối phương muốn dâng lên, Tạ Tri Chi trách mắng mà tát cho người đàn ông tùy tiện này một cái.
Nhìn chằm chằm vào đôi mắt vừa động tình vừa tủi thân của người đàn ông, khóe môi cậu nở một nụ cười tinh quái.
“Như vậy không được đâu, Phong Văn.”
Cậu khẽ gõ nhẹ vào đầu hắn: “Ngày mai Thẩm Triệt sẽ đến đón em, không phải anh đã đồng ý sẽ giấu mình thật kỹ rồi sao?”
“Bây giờ đưa em về nhà đi.”
“Anh có thể ở lại trong phòng em mãi, với điều kiện là đừng để hắn phát hiện ra.”
[Chú thích]
Hôn ước nam thuần hư, 1v1 duyệt tránh lôi sau lại dùng ăn |
Tag: Hào môn thế gia, tình yêu sâu đậm, ngọt ngào, ABO, nhẹ nhàng, HE
Vai chính thị giác: Tạ Tri Chi tương tác với Phong Văn
Khác: Bị đỉnh A (Alpha hàng đầu) cạy góc tường
Tóm tắt một câu: Gã sạc dự phòng đẫm lệ quyến rũ vợ yêu của ta
Ý nghĩa: Nói không với bất công