CHƯƠNG 4
Cảnh báo: Chương này có chứa những cảnh ghê rợn!
Hết đêm này qua đêm khác, tôi đã phải chịu đựng những cơn ác mộng và giật mình thức giấc giữa đêm. Những cơn ác mộng như thế cứ liên tục tìm đến và thay nhau giày vò tôi. Cả khi tôi may mắn chìm được vào giấc ngủ chúng cũng sẽ sớm đánh thức tôi trong cơn hoảng loạn.
Do thiếu ngủ nên cơ thể tôi trở nên mệt mỏi và chán ăn. Nhưng nếu chỉ như thế, mọi người sẽ không bàn tán về tôi với những lời lẽ không hay như vậy.
Ngay cả khi ai đó gọi tôi, tôi chỉ ngồi lặng yên với gương mặt trống rỗng. Đôi khi, tôi không thể kiểm soát bản thân mà hét lên hoặc lẩm bẩm một mình.
Một sáng nào đó, tôi ngồi cạnh con mèo được nuôi trong nhà công tước, khóc nức nở và thấm thía về nỗi bất hạnh của mình. Một chiều mưa nào đó, tôi đứng trong vườn, hoàn toàn chìm vào cơn mưa như trút nước. Một đêm nào đó, với đôi chân trần, tôi lặng yên đi quanh biệt thự với suy nghĩ trống rỗng…
Khi nhớ lại từng hành động trong quá khứ, tôi đều phải rùng mình như thể bị một cơn gió lạnh thổi qua. Bất cứ ai nhìn thấy tình trạng của tôi trong những ngày đó cũng sẽ gọi tôi là “người phụ nữ điên rồ”.
“Tiểu thư trông hơi khác trước đây. Có một chút thay đổi…”
“Cô nói đúng.”
“Nhưng người không bị điên, bác sĩ Raymond nói tiểu thư chỉ có chút không khoẻ.”
Tôi cảm thấy có chút đáng tiếc khi cô ấy cố gắng giải thích những hành vi của tôi trong quá khứ một cách tử tế.
“Đúng là ta đã phát điên.” – Tôi xua tay.
“Không! Tiểu thư không điên! Người chỉ là…”
“Cảm ơn cô! Ta sẽ không quên sự tử tế của cô nếu sau này ta có thể cứu được cái cổ của mình.”
“Dạ?”
“Không, quên nó đi. Bây giờ ta sẽ về phòng nghỉ ngơi. Ta cảm thấy hơi mệt mỏi.”
“Sao ạ? À, vâng! Dạo này tiểu thư không ngủ được đúng không? Người có muốn môt tách trà nóng không? Bác sĩ Raymond đã giới thiệu một loại trà giúp người ngủ ngon.”
“Nghe tuyệt đấy.” – Tôi nắm chặt tay Rona khi cô ấy chuẩn bị vào nhà bếp – “Cảm ơn cô rất nhiều, Rona.”
“Vâng…?” – Rona ngập ngừng nhìn tôi.
“Ta thật sự rất vui vì cô đã ở đây.”
“Người nói gì vậy tiểu thư? Người có thấy không khoẻ ở đâu không?” – Rona lo lắng hỏi, tôi cá rằng cô ấy đang sợ rằng tôi lại phát điên.
Tôi quay đầu tránh ánh mắt cô ấy:
“Giúp ta đi lấy một tách trà.”
“A, đúng, trà của tiểu thư.” – Rona quay lưng, vội vã bước đi.
Nhìn theo bóng lưng Rona xa dần, tôi thấy như năng lượng của tôi đã hoàn toàn bị rút cạn và ngồi phịch xuống. Hình ảnh phản chiếu của ‘Selena’ ánh lên trên sàn đá cẩm thạch sáng lấp lánh. Mặc dù là phu nhân công tước, cô ấy trông thật buồn bã và đáng thương.
Với quầng thâm đậm dưới mắt, trông cô ấy gầy gò chẳng khác là bao so với công tước Amoide ốm yếu. Đôi má hóp lại minh chứng cho những đau khổ về tinh thần cô ấy phải chịu đựng suốt hai tuần qua. Lí do tôi không thể ngủ ngon trong suốt hai tuần qua, nếu kể ra thì… khá phức tạp.
“Tại sao tôi lại trở thành ‘Selena’ chứ?”
Tóc tôi rối tung cả lên. Tôi biết trong thời gian qua tôi hành xử chẳng khác nào một kẻ mất trí, một người điên. Nhưng tôi không điên! Nói đúng hơn, tôi ước giá như mình thật sự phát điên như lời những người giúp việc vẫn xì xào bàn tán. Ở trong tình huống của tôi, có ai mà không điên chứ?
Nếu một ngày, ai đó nói rằng cô ta có thể nhớ được kí ức của kiếp trước, ai sẽ tin cô ta chứ? Hơn nữa, đây lại là… cuốn sách mà tôi đã bị lừa đọc!
Thê thảm hơn nữa, thân phận của tôi lại là…
‘Selena – người phụ nữ ác độc bị treo cổ vì dám đầu độc chồng mình, chính là đại công tước của xứ Afret.’
***
Selena là nhân vật phụ của cuốn tiểu thuyết “Lady Crown”, con gái của một gia đình quý tộc nghèo túng. Cha mẹ của Selena sau khi lần lượt sinh ra cô và 5 đứa em đều đã qua đời.
Cha của Selena – người lãnh đạo một doanh nghiệp khá lớn trong Đế quốc – đã chết trong một vụ đắm tàu trên đường trở về từ nước ngoài. Và mẹ cô thì qua đời khi sinh non đứa em thứ năm của cô.
Mọi thứ đều diễn ra quá đột ngột. Điều duy nhất cha mẹ cô để lại là những cuộc viếng thăm của chủ nợ và khoản nợ khổng lồ mà cha cô phải gánh chịu khi làm ăn thua lỗ. Để trả nợ và nuôi nấng những đứa em, Selena đã phải làm việc không ngừng nghỉ: dọn dẹp, nấu ăn và ban ngày và làm một thợ may vào ban đêm. Thậm chí cô ấy đã bán hết đồ đạc có giá trị trong nhà, nhưng các khoản nợ vẫn ngày một lớn và những đứa em của cô vẫn không có lấy một bữa được ăn no.
Selena đã làm tất cả những gì có thể. Dọn dẹp, giặt là, chăm sóc người bệnh, rửa chén, nấu ăn và hàng tá những công việc khác. Cô đã từng làm nhân viên bán hàng cũng như nhân viên pha chế của một quán bar. Cô nhận mọi công việc nghĩa là chúng có thể kiếm ra tiền.
Rồi một ngày, nữ công tước xứ Efret đến gõ cửa. Điều đó khiến Selena thật sự bối rối, tại sao một nữ công tước giàu có và cao quý lại ghé đến nơi này? Nhưng lời đề nghị của nữ công tước sau đó còn khiến Selena sốc hơn.
“Hãy sinh người kế vị cho con trai ra.”
Nữ công tước có một người con trai ốm yếu, người có thể chết bất cứ lúc nào, dù sớm hay muộn. Nếu anh ta chết mà không có một người con trai kế vị, dòng máu cao quý của nhà công tước sẽ chấm dứt.
Tuy thế, không một gia đình quý tộc nào sẵn sàng gả con gái của họ cho một người đàn ông có thể chết bất cứ lúc nào như thế, kể cả đó có là công tước xứ Efret, một dòng tộc giàu có và quyền lực bậc nhất trong đế quốc.
Vì vậy, nữ công tước đã chọn lấy giải pháp tốt nhất. Người quyết định tìm một cô con gái nhà quý tộc nghèo, địa vị thấp kém để làm con dâu mình. Hơn nữa, con dâu tương lai của nữ công tước cũng phải không có cha mẹ hoặc người giám hộ để không có bất cứ sự phản đối nào về việc kết hôn với một người đàn ông bệnh tật. Selena, con gái lớn của một gia đình quý tộc nghèo đang trên bờ vực sụp đổ, ngẫu nhiên phù hợp với tất cả mọi tiêu chí để trở thành người vợ lí tưởng của công tước.
“Nếu cô sinh người kế vị cho con trai ta, ta sẽ giúp cô trả hết nợ và nuôi dưỡng những đứa em của cô đến khi chúng trưởng thành.”
Một người đang ở hoàn cảnh như Selena không có lí do gì để từ chối lời đề nghị đó. Cô ngay lập tức kí vào một bản hợp đồng hôn nhân, thu dọn hành lí và chuyển đến dinh thự công tước. Nó sẽ là một kết thúc có hậu nếu Selena – người vừa đồng ý với cuộc hôn nhân đó – trở thành nữ công tước mới, sinh hạ người kế vị và hưởng thụ cuộc sống giàu có sung túc.
Thật không may, mọi thứ hoàn toàn không như trong tưởng tưởng. Selena đã trải qua những giây phút cuối trong đời với tư cách là “người phụ nữ độc ác rắp tâm giết hại chồng”, đứng trên giá treo cổ chờ bị hành quyết.
“Không phải tôi! Không phải tôi!”
“Người đàn bà độc ác” – Selena đã liên tục hét lên như vậy cho đến phút cuối. Nhưng tất cả những bằng chứng lần lượt được điều tra ra đều nhắm vào Selena, và cuối cùng, lời biện hộ vô tội của cô đã bị gạt sang một bên.
[Selena hét lên với vẻ mặt xấu xa tại nơi hành quyết và liên tục tuyên bố mình vô tội. Vẻ ngoài của cô ấy lúc đó trông thật kinh khủng… ]
Đó là cách mà Veronica – nữ chính của cuốn tiểu thuyết “Lady Crown” – đã mô tả vụ hành quyết Selena. Veronica cũng đã có mặt tại buổi hành quyết của cô ấy.
[… Nữ công tước xứ Efret nhìn thật tàn tạ. Da thịt cô ấy thối rữa với những vết thương chảy mủ… Nữ công tước không còn giống như một tiểu thư quý tộc mà tôi từng biết.]
Phải! Selena và Veronica đã từng gặp nhau trước đây. Có vài phân cảnh miêu tả Selena đến thăm Veronica vài lần vì ngưỡng mộ Veronica – công chúa đội vương miện. Veronica lúc đó cảm thấy khá khó xử vì họ cứ gặp gỡ như vậy mặc dù không hề thân thiết.
[Tôi đã cầu nguyện cho cô ấy. Mặc dù cô ấy độc ác và đã làm ra những điều thật khủng khiếp, tôi vẫn hi vọng rằng linh hồn của cô ấy sẽ được cứu rỗi.]
Những cuốn hồi kí do Veronica viết thật trang nhã, mô tả một cảnh sinh động những sự kiện khủng khiếp đã xảy ra lúc bấy giờ.
Công chúa xuất hiện trong một sự kiện như vậy bởi vì Amoide – công tước đã qua đời – đến từ một dòng tộc có quan hệ huyết thống với hoàng gia. Vị công tước đầu tiên của Efret là anh trai của vị Hoàng đế đã thành lập nên đế chế, nếu theo một cách nào đó gia tộc công tước cũng cao quý như hoàng tộc.
Nhiều gia đình hoàng gia và quý tộc đã tụ tập để xem cảnh hành quyết Selena – kẻ độc ác đã giết hại người chồng có quan hệ huyết thống với thái tử. Thái tử và thái tử phi cũng có mặt để theo dõi hình phạt của nữ công tước độc ác. Họ bàn tán xôn xao khi nhìn thấy Selena, người mà bây giờ đã chật vật xấu xí không chịu nổi. Họ che mặt mình bằng quạt và mũ, nhưng đôi mắt đều loé lên những tia nhìn hả hê.
Cơ thể của Selena đã bị phá huỷ không khác gì một bóng ma trong suốt thời gian bị giam giữ trong quá trình điều tra. Suốt một thời gian dài, cô bị tra tấn để ép thú tội và bị giam trong một buồng ngục tăm tối không có nổi một tia sáng mặt trời. Nơi cô ngủ là sàn nhà bằng đá lạnh ngắt đầy phân chuột và thức ăn đều là những đồ đã bị ôi thiu.
Tất cả những điều đó đều do nữ công tước chỉ đạo. Theo luật của đế quốc, ban đầu các quý tộc sẽ bị giam trong một nhà tù tương đối tốt, không giống như thường dân, cho đến khi bản án của họ được thi hành. Nhưng Selena không được thương xót như vậy. Cô bị nhốt trong nhà tù dành riêng cho những tội nhân phạm tội nghiêm trọng nhất đế quốc.
Tất nhiên, tất cả những điều đó là do nữ công tước. Bà đã mua chuộc cai ngục để chúng đối xử với Selena tàn tệ hơn nữa. Kết quả là làn da của Selena bị nhiễm trùng, nổi đầy những vết bỏng và những nốt sưng tấy. Người cô cũng ngày một gầy mòn, trông cô không còn giống một con người nữa.
Cuộc hành quyết được diễn ra tại quảng trường trước sự chứng kiến của tất cả mọi người. Ban đầu, hình phạt của Selena là bị thiêu cho đến chết. Nhưng về mặt pháp lí, cô ấy vẫn là “nữ công tước” vì cô ấy là một quý tộc chưa li hôn. Các thẩm phán phụ trách phiên toà xét xử Selena đã phán quyết rằng cơ thể cô ấy nên được giữ nguyên vẹn vì lí do đó.
“Không được tách bộ phận nào ra khỏi cơ thể để bảo toàn sự tôn trọng phẩm giá của tội nhân.”
Nhưng đối với Selena, đó không phải là một cái chết dễ coi. Nữ công tước không thể nhìn con dâu mình – kẻ đã giết hại con trai bà – chết một cách dễ dàng như thế. Bà mua chuộc tên đao phủ để hắn khiến Selena chết đau khổ nhất có thể.
Để hành hạ Selena khổ sở nhất, nữ công tước đã không hề có mảy may chút thương tình. Bà muốn cổ Selena phải được buộc chặt để cô không thể chết đi nhanh chóng và dễ dàng, hậu quả là cuộc hành quyết đã kéo dài suốt ba ngày đêm.
Thậm chí sau khi đã tắt thở, Selena vẫn bị treo cổ trên giá trong một thời gian dài. Tất cả là do lệnh của thấm phán để giữ cho cơ thể nguyên vẹn.
Đó là dấu chấm hết cho cuộc đời Selena mà tôi đã đọc được trong sách.